Đêm Trắng
Một cảm giác khó hiểu trong tôi giữa đêm khuya lại ùa về.
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Nắng đã tắt cho đêm đen hiện về, bóng tối xuống cho tim tôi nặng nề.
Bước chới với trong cơn mưa nhạt nhoà giờ biết đi về đâu, đi về đâu...
Nuốt nước mắt lăn trên môi mặn nồng, cố giấu hết cơn đau chôn vào lòng.
Có níu kéo bao yêu thương muộn màng thì cũng như bằng không, như bằng không...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Một cảm giác khó hiểu trong tôi giữa đêm khuya lại ùa về.
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Nắng đã tắt cho đêm đen hiện về, bóng tối xuống cho tim tôi nặng nề.
Bước chới với trong cơn mưa nhạt nhoà giờ biết đi về đâu, đi về đâu...
Nuốt nước mắt lăn trên môi mặn nồng, cố giấu hết cơn đau chôn vào lòng.
Có níu kéo bao yêu thương muộn màng thì cũng như bằng không, như bằng không...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Oh baby, sao em đi, sao em đành đi...
Anh nơi đây, nhớ biết mấy, nhớ một vòng tay...
Đi trong đêm, nghe đau thêm, những kí ức bên em, còn đọng lại một cuộc tình ngày nào quá ấm êm...
Oh baby, sao chia li, xin em đừng đi...
Khi chia hai, nhớ mãi mãi, nhớ một bờ vai...
Riêng anh thôi, ôm đơn côi, nuốt nước mắt trên môi, như đang trôi về xa xôi, em đã quên anh mất rồi...
Một cảm giác khó hiểu trong tôi giữa đêm khuya lại ùa về.
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Nắng đã tắt cho đêm đen hiện về, bóng tối xuống cho tim tôi nặng nề.
Bước chới với trong cơn mưa nhạt nhoà giờ biết đi về đâu, đi về đâu...
Nuốt nước mắt lăn trên môi mặn nồng, cố giấu hết cơn đau chôn vào lòng.
Có níu kéo bao yêu thương muộn màng thì cũng như bằng không, như bằng không...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Một cảm giác khó hiểu trong tôi giữa đêm khuya lại ùa về.
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Nắng đã tắt cho đêm đen hiện về, bóng tối xuống cho tim tôi nặng nề.
Bước chới với trong cơn mưa nhạt nhoà giờ biết đi về đâu, đi về đâu...
Nuốt nước mắt lăn trên môi mặn nồng, cố giấu hết cơn đau chôn vào lòng.
Có níu kéo bao yêu thương muộn màng thì cũng như bằng không, như bằng không...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Oh baby, sao em đi, sao em đành đi...
Anh nơi đây, nhớ biết mấy, nhớ một vòng tay...
Đi trong đêm, nghe đau thêm, những kí ức bên em, còn đọng lại một cuộc tình ngày nào quá ấm êm...
Oh baby, sao chia li, xin em đừng đi...
Khi chia hai, nhớ mãi mãi, nhớ một bờ vai...
Riêng anh thôi, ôm đơn côi, nuốt nước mắt trên môi, như đang trôi về xa xôi, em đã quên anh mất rồi...
Một cảm giác khó hiểu trong tôi giữa đêm khuya lại ùa về.
Ngồi nhìn từng giây đồng hồ tích tắc trôi qua chậm chạp lề mề.
Trong làn khói trắng nặng nề, mò mẫm từng bước vụng về, giữa bóng đen khắp bốn bề, tôi bước đi như người hôn mê...
Trong đầu luẩn quẩn bao nhiêu suy nghĩ khái niệm tình yêu duyên nợ, tình không là thơ, tình không là mơ, tình yêu làm mái tóc thêm bạc phơ.
Mà tại vì sao vẫn cứ mãi ngu ngơ, vẫn cứ mãi dại khờ, vẫn cứ mãi vẩn vơ, vẫn cứ mãi mong chờ, một hình bóng xưa, đã ra đi trong mưa...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Từng đêm vắng, từng đêm trắng, từng đêm mong bước em quay lại.
Từng tia nắng, có hay chăng, hoang mang tỉnh dậy khi sớm mai...
Từng cay đắng, từng lo lắng, từng ăn năn nghĩ suy trong đầu.
Từng đêm trắng, ngắm sao băng, cô đơn trong đêm ôm nỗi sầu...
Credits
Writer(s): Rapper Hoang
Lyrics powered by www.musixmatch.com
Link
© 2025 All rights reserved. Rockol.com S.r.l. Website image policy
Rockol
- Rockol only uses images and photos made available for promotional purposes (“for press use”) by record companies, artist managements and p.r. agencies.
- Said images are used to exert a right to report and a finality of the criticism, in a degraded mode compliant to copyright laws, and exclusively inclosed in our own informative content.
- Only non-exclusive images addressed to newspaper use and, in general, copyright-free are accepted.
- Live photos are published when licensed by photographers whose copyright is quoted.
- Rockol is available to pay the right holder a fair fee should a published image’s author be unknown at the time of publishing.
Feedback
Please immediately report the presence of images possibly not compliant with the above cases so as to quickly verify an improper use: where confirmed, we would immediately proceed to their removal.