Đêm Tàn
Đêm tàn
Và ta lại thả mình vào những suy tư không vội vàng
Đêm nay không biết là một đêm vui hay một đêm tồi tàn?
Vẫn như thường lệ thôi
Tương lai là khách quen, ta là bồi bàn
Và cũng như nhiều đêm khác
Ta nhìn thấy những mảng màu tối sáng
Ta nhìn thấy những niềm hạnh phúc tối giản
Ta nhìn thấy những tâm hồn đang nổi loạn vì thiếu vắng tự do
Ta nhìn thấy những con người
Chỉ cần còn niềm tin sẽ không bao giờ họ từ bỏ uh
Ta biết rằng trên đời này chẳng có gì là tự nó sinh ra
Đến cả bản thân ta cũng là do chính ta sinh ta
Trong cuộc đời này
Điều duy nhất ta có là một tâm hồn không thể bị định giá
Ta là chính bản thân ta, và căn phòng này là tịnh xá
Để ta nghĩ về ta, nghĩ về em
Nghĩ về đối lập của trị giá và giá trị
Nghĩ về đồng nhất của tự do và xa xỉ
Nghĩ về nhầm lẫn giữa trí trá và trí tuệ
Và ta nghĩ về sự khác biệt giữa tự làm và đi thuê, haha
Và ta nghĩ về đời người
Ta nghĩ về thời cuộc
Ta nghĩ về những sinh mạng bị trói buộc bởi nỗi đau
Có nỗi đau là hoàn cảnh
Có nỗi đau là lựa chọn và
Có nỗi đau thì không phải là nỗi đau
Có nỗi đau lại là mặt nạ của cơn nổi cáu uh
Mà đôi khi cơn sôi máu là bề ngoài của sự sợ hãi
Nhưng thật ra thì
Ai mà chẳng sợ phải đối diện với sự thật
Nhưng vấn đề của vấn đề là vấn đề không tự mất
Ai cũng sợ cái sự thật của cái sự thật thôi
The realism of the reality
Nhưng có những nỗi sợ ta phải thả cho nó đi đi
Ta đừng níu những điều không thật chỉ vì
Tưởng rằng nó giúp ta có thêm giá trị
Điều đó đương nhiên là phi lý
Vì
Đồ fake thì trị giá nó bằng không
Người fake là con người không có giá trị
Và một dân tộc fake thì tự do đương nhiên là xa xỉ
Một đất nước fake thì trí trá nó lên ngôi
Và trí tuệ lại biến thành cái ngai cho trí trá lên ngồi
Nhưng thôi
Chuyện thật giả, hôm nay nghĩ đến đây thôi
Ta chỉ muốn ngả lưng đón ánh tà dương bên đồi
Xuân đến, đông qua, và cây trái đâm chồi
Hạ đi, thu về, và em tặng ta vị năm tháng đọng trên môi yo
Và ta là cơn gió thoảng trong đêm mưa ngâu
Ta là hơi thở vừa rời môi người còn chưa lâu
Ta là ánh trăng soi những tâm hồn đang ngẩng đầu
Ta là nụ hôn gửi lại và mãi mãi là chưa sâu yo
Và đêm tàn
Ta lại chìm vào những suy tư không vội vàng
Đêm nay không đến nỗi là một đêm tồi tàn
Tương lai vẫn là khách quen
Ta vẫn là bồi bàn
Và cũng như nhiều đêm khác
Ta có một khúc hát dành tặng cho ta, yo
I am the way
I am the light
I am the dark inside the night
I hear your hopes
I feel your dreams
And in the dark I hear your screams
Và ta lại thả mình vào những suy tư không vội vàng
Đêm nay không biết là một đêm vui hay một đêm tồi tàn?
Vẫn như thường lệ thôi
Tương lai là khách quen, ta là bồi bàn
Và cũng như nhiều đêm khác
Ta nhìn thấy những mảng màu tối sáng
Ta nhìn thấy những niềm hạnh phúc tối giản
Ta nhìn thấy những tâm hồn đang nổi loạn vì thiếu vắng tự do
Ta nhìn thấy những con người
Chỉ cần còn niềm tin sẽ không bao giờ họ từ bỏ uh
Ta biết rằng trên đời này chẳng có gì là tự nó sinh ra
Đến cả bản thân ta cũng là do chính ta sinh ta
Trong cuộc đời này
Điều duy nhất ta có là một tâm hồn không thể bị định giá
Ta là chính bản thân ta, và căn phòng này là tịnh xá
Để ta nghĩ về ta, nghĩ về em
Nghĩ về đối lập của trị giá và giá trị
Nghĩ về đồng nhất của tự do và xa xỉ
Nghĩ về nhầm lẫn giữa trí trá và trí tuệ
Và ta nghĩ về sự khác biệt giữa tự làm và đi thuê, haha
Và ta nghĩ về đời người
Ta nghĩ về thời cuộc
Ta nghĩ về những sinh mạng bị trói buộc bởi nỗi đau
Có nỗi đau là hoàn cảnh
Có nỗi đau là lựa chọn và
Có nỗi đau thì không phải là nỗi đau
Có nỗi đau lại là mặt nạ của cơn nổi cáu uh
Mà đôi khi cơn sôi máu là bề ngoài của sự sợ hãi
Nhưng thật ra thì
Ai mà chẳng sợ phải đối diện với sự thật
Nhưng vấn đề của vấn đề là vấn đề không tự mất
Ai cũng sợ cái sự thật của cái sự thật thôi
The realism of the reality
Nhưng có những nỗi sợ ta phải thả cho nó đi đi
Ta đừng níu những điều không thật chỉ vì
Tưởng rằng nó giúp ta có thêm giá trị
Điều đó đương nhiên là phi lý
Vì
Đồ fake thì trị giá nó bằng không
Người fake là con người không có giá trị
Và một dân tộc fake thì tự do đương nhiên là xa xỉ
Một đất nước fake thì trí trá nó lên ngôi
Và trí tuệ lại biến thành cái ngai cho trí trá lên ngồi
Nhưng thôi
Chuyện thật giả, hôm nay nghĩ đến đây thôi
Ta chỉ muốn ngả lưng đón ánh tà dương bên đồi
Xuân đến, đông qua, và cây trái đâm chồi
Hạ đi, thu về, và em tặng ta vị năm tháng đọng trên môi yo
Và ta là cơn gió thoảng trong đêm mưa ngâu
Ta là hơi thở vừa rời môi người còn chưa lâu
Ta là ánh trăng soi những tâm hồn đang ngẩng đầu
Ta là nụ hôn gửi lại và mãi mãi là chưa sâu yo
Và đêm tàn
Ta lại chìm vào những suy tư không vội vàng
Đêm nay không đến nỗi là một đêm tồi tàn
Tương lai vẫn là khách quen
Ta vẫn là bồi bàn
Và cũng như nhiều đêm khác
Ta có một khúc hát dành tặng cho ta, yo
I am the way
I am the light
I am the dark inside the night
I hear your hopes
I feel your dreams
And in the dark I hear your screams
Credits
Writer(s): Ha Le
Lyrics powered by www.musixmatch.com
Link
© 2024 All rights reserved. Rockol.com S.r.l. Website image policy
Rockol
- Rockol only uses images and photos made available for promotional purposes (“for press use”) by record companies, artist managements and p.r. agencies.
- Said images are used to exert a right to report and a finality of the criticism, in a degraded mode compliant to copyright laws, and exclusively inclosed in our own informative content.
- Only non-exclusive images addressed to newspaper use and, in general, copyright-free are accepted.
- Live photos are published when licensed by photographers whose copyright is quoted.
- Rockol is available to pay the right holder a fair fee should a published image’s author be unknown at the time of publishing.
Feedback
Please immediately report the presence of images possibly not compliant with the above cases so as to quickly verify an improper use: where confirmed, we would immediately proceed to their removal.