Cho Tôi Ra Khỏi Đây

Tôi ném sự quan tâm vào vô định, tôi là kẻ người ta khó thích
Có lẽ vì tôi khác người mà khác người không đồng nghĩa với có ích
Không chán nản, chẳng liêu xiêu dù họ bàn tán rất nhiều điều
Tôi vô cảm, dù đứng giữa chốn huy hoàng hay sự hoang tàn và tiêu điều
An nhàn và tiêu diêu, mảnh tình riêng tôi chăm sóc
Tôi không muốn quan tâm để đầu óc thêm bình yên vơi nặng nhọc
Người đố kỵ thật vô lý, cứ cổ súy sự vô tri
Ngôn từ gây suy nghĩ đương nhiên khiến bọn không não thấy vô vị

Đừng nói tôi là kẻ chỉ than thở cho thân phận hoài
Chẳng phải thánh nhân, tôi không muốn cho đi mà không cần nhận lại
Tôi vắt óc vì cộng đồng để nhận lại sự vô ơn
Một cánh én giữa trời lồng lộng sao kéo xuân về trong cô đơn?
Lòng đã nguội nên chẳng thể chiều họ bằng bao điều ướt át
Người ta trở nên vô cảm khi tim đã mang quá nhiều xước xát
Con cừu không chịu đi theo bầy thì kết cục sẽ bị giày xéo
Tôi dị biệt vì trước lũ thiển cận, tôi không chịu vỗ tay theo

Biết thế nhưng chẳng thay đổi được gì
Bởi vì đời không như mơ, mặc kệ cho tôi có cố gắng bấy giờ
Viết tiếp thêm vài trang câu chuyện dài
Về một kẻ đang lang thang cùng hành trang là một suy nghĩ dị biệt
Biết thế nhưng chẳng thay đổi được gì
Bởi vì đời không như mơ, mặc kệ cho tôi có cố gắng bấy giờ
Viết tiếp thêm vài trang câu chuyện dài
Về một kẻ đang lang thang cùng hành trang là một suy nghĩ dị biệt

Khi không thể tiếp tục ngụy biện cho bản thân, tôi tự gọi mình dị biệt
Để chạy trốn sự chì chiết của người khác,
Vì tôi cũng chỉ biết mà cười nhạt
Bởi vì không nghĩ như họ, tôi thấy mảng tối ở chỗ lấp lánh,
Tôi ghét lũ nhỏ tập tành buông bỏ học hành,
Ghét lũ chửi đổng mà không biết rõ ngọn ngành
Những chiêu trò khôn ranh trên mạng xã hội vì mấy cái like
Tôi không muốn im lặng khi thấy cái sai
Họ không phân biệt dở hay phải trái
Tôi rất muốn chửi nhưng lỗi này tại ai?
Khi người ta chia sẻ rác rưởi và cho thế là hay
Lũ điếm online phát đạt nổi tiếng, xã hội méo mó thế nào đây?

Liệu rằng sẽ có cách nào xoay chuyển lại được nhận thức của số đông
Khi kẻ nổi tiếng trên đài lại là kẻ coi đạo đức là số không?
Kẻ ăn thừa vực dậy sự sống, kẻ cậy quyền chức lấy của công
Kẻ hết lòng thức tỉnh người khác để rồi nhìn công sức đấy đổ sông
Con người đang biến thành 3 con khỉ: không nghe, nói và nhìn
Điều họ nói đừng vội coi là thật, dù nó được gọi là TIN
Một sinh vật dị biệt, không ngụy biện, cứ suy diễn đến vô phương
Mình bị điên, họ ti tiện, đời quỷ quyệt và vô thường

Đêm về ngâm mình trong dòng suy nghĩ
Sao mà ngày ngày tôi càng dị biệt?
Giấu cả tâm hồn vào hòm đóng kín, mặc kệ cuộc đời cứ xoay vần
Nếu có một chút khao khát đổi thay
Thế chắc tôi sẽ dễ sống ngày nay
Bước xuống con phố không ai nhìn tôi
Có lắm lúc tôi cũng chỉ cầu mong thế thôi
Mình tôi lối đó, chẳng ai đứng ngó, nhẹ như cơn gió
Lặng yên nhìn mây và trời, dõi theo dòng người
Không nói một lời, mặc kệ xoay vần thế đời

Biết thế nhưng chẳng thay đổi được gì
Bởi vì đời không như mơ, mặc kệ cho tôi có cố gắng bấy giờ
Viết tiếp thêm vài trang câu chuyện dài
Về một kẻ đang lang thang cùng hành trang là một suy nghĩ dị biệt
Biết thế nhưng chẳng thay đổi được gì
Bởi vì đời không như mơ, mặc kệ cho tôi có cố gắng bấy giờ
Viết tiếp thêm vài trang câu chuyện dài
Về một kẻ đang lang thang cùng hành trang là một suy nghĩ dị biệt

Tôi không giống ai, sao tôi không giống ai
(Cho tôi ra khỏi đây, cho tôi ra khỏi đây)
Tôi không giống ai, sao tôi không giống ai
(Cho tôi ra khỏi đây, cho tôi ra khỏi đây)
Tôi không giống ai, sao tôi không giống ai
(Cho tôi ra khỏi đây, cho tôi ra khỏi đây)
Tôi không giống ai, sao tôi không giống ai
(Cho tôi ra khỏi đây, cho tôi ra khỏi đây)



Credits
Writer(s): Hưng Cao
Lyrics powered by www.musixmatch.com

Link