Người Cũ

Cũng đã rất lâu
Anh chỉ luôn một mình
Một mình mang nhớ thương
Một bóng hình
Là người anh rất thương
Và yêu cũng rất nhiều
Giờ này đang ấm êm bên hạnh phúc

Có một người anh rất thương
Chia tay rồi vẫn vấn vương
Cả một thời cuốn lấy nhau
Hẹn ước yêu đương
Có một người anh rất yêu
Yêu bình yên như nắng chiều
Đã xa rồi nhưng vẫn thương nhớ thật nhiều

Có khi nhẹ như giấc mơ
Mơ bình yên giữa cánh diều
Có khi trào dâng ướt mi nhoè mắt cay
Có một người như thế đó
Cả một đời không thể quên
Anh ước có thể quên được một lần

Đèn xanh rồi đèn đỏ
Người vừa đến rồi người bỏ đi
Người mang theo vào lời ca những tiếng thở dài và nỗi buồn cũ kĩ
Lỗi anh, anh xin nhận
Anh chẳng dám đổ thừa tại ai
Ừ tại anh ngu nên chẳng thể quên một người phụ tình anh rồi đi mãi

Nếu cô đơn là một môn khoa học
Thì chắc bây giờ anh đã là giáo sư
Nỗi nhớ em mang đi bán online
Thì chắc bây giờ anh đã thành tỉ phú
Nhưng mà đời thì chẳng như vậy
Những gì anh còn sau lời chia tay
Là chiều hoàng hôn bên bờ Tuyền Lâm
Anh chờ em về một mình ở đấy

Tay trái anh anh ôm nỗi buồn
Còn tay phải giữ em trong tim
Những lời yêu thương mặn nồng từng trao
Giờ nhuốm màu buồn của bông phượng tím
Phượng tím đợi, phượng tím chờ
Phượng tím một lòng muôn đời thuỷ chung
Rồi một người lặng lẽ buông tay
Để ngàn yêu thương trôi xa vạn trùng

Là một buổi chiều đứng ra ngoài cửa sổ
Anh thấy bóng người vừa lạ vừa quen
Mái tóc nâu cùng đôi giày Vans
Giờ đã bạc màu theo cùng năm tháng
Mất vài giây anh định hình lại
Xem điều đang thấy có phải là mơ
Vì chỉ trong mơ mới dám nhìn em
Để nói ra rằng, em à anh nhớ

Em bước chậm, đứng trước nhà
Cả khung trời bỗng chốc nở hoa
Góc hiên buồn vì thiếu vắng em
Chẳng hiểu vì sao bây giờ vui quá
Em cười hiền rồi tiến gần lại
Tay trái tặng anh một chậu bông
Còn tay phải ghì chặt tay anh
Mà trao cho anh một tấm thiệp hồng

Trong tấm thiệp khắc tên em
Cùng một người đàn ông
Điều buồn nhất là
Không phải tên anh

Mới hôm nào vừa qua đây
Vẫn cùng mình tay trong tay
Bảo rằng lỡ như cách xa
Buồn lắm đấy!
Cả bầu trời giờ chia đôi
Nuốt nước mắt gắng gượng cười
Lặng thầm nhìn cả hai ngược về hai lối

Có một người anh rất thương
Chia tay rồi vẫn vấn vương
Cả một trời cuốn lấy nhau
Hẹn ước yêu đương
Có một người anh rất yêu
Yêu bình yên như nắng chiều
Đã xa rồi nhưng vẫn thương nhớ thật nhiều

Có khi nhẹ như giấc mơ
Mơ bình yên như cánh diều
Có khi trào dâng ướt mi nhoè mắt cay
Có một người như thế đó
Cả một đời không thể quên
Anh ước có thể quên được một lần

Có một người anh rất thương
Chia tay rồi anh vấn vương
Cả một thời cuốn lấy nhau
Hẹn ước yêu đương
Có một người anh vẫn yêu
Yêu bình yên như nắng chiều
Đã xa rồi, anh vẫn thương nhớ nhiều lắm

Có khi nhẹ như giấc mơ
Mơ bình yên như cánh diều
Có khi trào dâng ướt mi nhoè mắt cay
Có một người như thế đó
Cả một đời không thể quên
Anh ước có thể quên được một lần

Có một người anh rất thương
Chia tay rồi vẫn, vấn vương



Credits
Writer(s): Phạm Nguyên Ngọc
Lyrics powered by www.musixmatch.com

Link