Tự Do Của Cô Đơn

Khi tôi đang cô đơn thì nghĩ về em anh khóc từ xa
Khi yêu đương dần hoá thành những thanh sắt đâm thấu thịt da
Cơn mưa rơi trong gió, tình yêu của anh quá khó
Níu kéo lại đau thương để rồi phải khóc vì yêu thương đó

Không phải ai cũng có nỗi buồn khoảnh khắc ở trong tâm cang
Không phải ai cũng bước nhẹ nhàng từng bước rồi đi lang thang
Như tên ngốc
Anh chẳng thể nào hiểu được điều em muốn lời ngỏ
Như tiếng yêu đơn phương nhạt nhoà
Cũng phải tan biến vì em vẫn chưa bày tỏ

Đến giờ
Khi trái tim này vẫn còn một khoảng trống anh vẫn chờ
Nơi tiếng yêu là mùi thuốc độc cực cay anh chẳng ngờ
Nghe thoáng qua như tiếng sấm đấm vào tai
Thật hững hờ, không hay!

Anh như chiếc com-pa
Đi quanh khắp khu nhà
Nơi chỉ có phong ba
Và kỉ niệm khó phai nhoà

Nhưng anh vẫn đợi
(Cho dù em đã bước tiến)
Nhưng không sao anh vẫn đợi
(Anh đợi cho đến khi trời không còn mây)

Người đặt yêu thương trong gió mây
Đến khi tôi phải đắm say
Trái tim chênh vênh ngất ngây
Với bao tự do cố gọi tên tôi

(Cười)
Anh khờ quá!
Anh chẳng nhận thức đâu là yêu
Đâu là đùa và đâu là dối trá
(Tặc lưỡi kiểu tự trách vl)
Anh tệ quá!
Chẳng bao giờ anh nghĩ đến việc
Phải đánh mất em bằng mọi giá

Yêu trong đau trong đớn trong lúc mà lý trí đã dày vò
Thì chẳng khác gì đem yêu so sánh với cặp đực cái của loài bò
(Vl so sánh)
Uầyyy
Nghe hãi thật! (Hứ)
Nhưng em đủ hiểu ta yêu thế nào
Đến nỗi anh phải so sánh với súc vật

Không phải anh không đủ nhận thức
Không phải anh không còn "kẹo mức"
Không phải anh đã quá nhạt nhoà
Vì tình yêu thương đã quá chạm mức

Như cơn mưa đầu mùa đã tạm thời mang đi
Bao ánh nắng mùa hạ
Khi con tim chào đời thì người anh yêu
Vẫn luôn cố gắng nằm vạ

Tong tim
Anh vẫn nhớ em
Nhưng em dùng cách yêu đó
Cũng khiến "nhẫn thuật" của anh phải khó xem
Không sao
Anh chẳng có em
Giờ anh chỉ cần say giấc nồng nàn
Với chính bản thân mình đó em

Những yêu thương nồng nàn bị vùi chôn với những nỗi đau
Tình yêu đôi ta vẫn mãi nhạt nhoà vì em không biết đúng sai
Rồi mai sau khi anh đã nhận được cuộc sống đúng với chính anh
Tạm gác hết những tăm tối mù loà vì anh không muốn nghĩ suy

Người đặt yêu thương trong gió mây
Đến khi tôi phải đắm say
Trái tim chênh vênh ngất ngây
Với bao tự do cố gọi tên tôi
Chỉ là cơn đau lướt thoáng qua
Hãy xem như chưa xảy ra
Nước mắt tuôn thì lau mà
Trái tim ta vẫn mãi cần cô đơn
(×2)



Credits
Writer(s): đang Blue
Lyrics powered by www.musixmatch.com

Link