Áp Lực Từ Bên Trong
Tôi thật ngoan cường, tôi không đắn đo
Thân hình tôi là sỏi đá, chẳng còn bất ngờ
Tôi xây núi cao, tôi xây thánh đường
Nên đời tôi chẳng lạc lối vì được yêu thương
Biết bao gánh nặng, tôi không than phiền
Khi toàn thân tôi sừng sững như một tấm khiên
Tay chạm vào thứ gì thì mãi không thể khác đi
Người giao việc thì tôi làm, như bao năm vẫn cứ thế, nhưng!
Nhưng ẩn sâu phía trong
Lòng đầy lo lắng như người đi trên dây chẳng có đường lui bao nguy khốn?
Ở tận sâu phía trong
Liệu những anh hùng có từng nghĩ, "Yo, ai giết quái vật đi, tôi xin trốn"?
Ở tận sâu phía trong
Tôi không như ai kia mong chờ khi bao nhiêu vinh quang phai mờ
Mệt nhoài cùng thời gian, miệt mài cùng năm tháng
Điều gì làm lòng mình hoang mang thêm bao nhiêu lo toan? Ôi!
Nặng trên đôi vai tôi, không, không, tôi sẽ không kêu gào, whoa
Nặng trên hai tay tôi, nghiêng nghiêng, bao ngày qua ai thấu? Whoa-oh-oh
Còn trăm công việc hãy cứ để chị lo hết đi
Không sao đâu, chẳng bao nhiêu đâu, chẳng cần nghĩ suy
Tôi còn lại gì nếu mai đây mình gục ngã?
Nếu không thể nói
Thân tôi như đang trôi, trôi, trôi theo âu lo dâng trào, whoa
Tim tôi như đang sôi, sôi, sôi bao ngày qua tôi nung nấu, whoa-oh-oh
Đời bao nhiêu hiểm nguy, cứ để chị lo hết đi
Xưa nay vẫn vậy thôi, vẫn vẹn nguyên có khác chi
Tôi còn lại gì nếu không như kỳ vọng đó?
Có ai thấu được?
Ở tận sâu phía trong
Thời gian lặng trôi, tôi chỉ mong sao đời thăng trầm, ta luôn vượt qua điều tăm tối
Ở tận sâu phía trong
Ngoài khơi con tàu kia chưa hình dung về nơi tảng băng ngăn lối
Ở tận sâu phía trong
Chẳng biết tôi có đi đến nơi hoặc rằng có lúc lại đánh rơi?
Cuộc đời từ giờ về sau, bao nhiêu giông bão
Rồi có đang cuốn đi hết bao thứ yêu quý ta cố giữ lấy?
Chợt thấy
Nếu ta được bay, cứ dang vòng tay
Mãi lắng lo chi bằng tâm hồn này, nhẹ nhàng bao nồng say
Chút yên bình thoáng thôi, hạnh phúc như mây trời
Vậy cớ sao ta ngồi, vì nỗi lo trên đời
Thật vô hình, tự giam mình
Vì tôi nguyện sẽ mang
Nặng trên đôi vai tôi, không, không, tôi sẽ không kêu gào, whoa
Nặng trên hai tay tôi, nghiêng nghiêng, bao ngày qua ai thấu? Whoa-oh-oh
Thôi quan tâm làm chi, cứ để chị lo hết đi
Bao năm tôi chỉ mong sao gia đình chẳng cần nghĩ suy
Gánh bao nhiêu ưu phiền mà tấm khiên kia chẳng vỡ
Chưa bao giờ nhưng
Thân tôi như đang trôi, trôi, trôi theo âu lo dâng trào, whoa
Tim tôi như đang sôi, sôi, sôi bao ngày qua tôi nung nấu, whoa-oh-oh
Người luôn tin ở tôi nên cần gì phải nghĩ suy
Thay cho tôi bao năm qua, liệu người có khác đi?
Tôi còn lại gì nếu đôi vai này vụn vỡ?
Không bao giờ vỡ!
Không bao giờ tôi đánh rơi!
Thân hình tôi là sỏi đá, chẳng còn bất ngờ
Tôi xây núi cao, tôi xây thánh đường
Nên đời tôi chẳng lạc lối vì được yêu thương
Biết bao gánh nặng, tôi không than phiền
Khi toàn thân tôi sừng sững như một tấm khiên
Tay chạm vào thứ gì thì mãi không thể khác đi
Người giao việc thì tôi làm, như bao năm vẫn cứ thế, nhưng!
Nhưng ẩn sâu phía trong
Lòng đầy lo lắng như người đi trên dây chẳng có đường lui bao nguy khốn?
Ở tận sâu phía trong
Liệu những anh hùng có từng nghĩ, "Yo, ai giết quái vật đi, tôi xin trốn"?
Ở tận sâu phía trong
Tôi không như ai kia mong chờ khi bao nhiêu vinh quang phai mờ
Mệt nhoài cùng thời gian, miệt mài cùng năm tháng
Điều gì làm lòng mình hoang mang thêm bao nhiêu lo toan? Ôi!
Nặng trên đôi vai tôi, không, không, tôi sẽ không kêu gào, whoa
Nặng trên hai tay tôi, nghiêng nghiêng, bao ngày qua ai thấu? Whoa-oh-oh
Còn trăm công việc hãy cứ để chị lo hết đi
Không sao đâu, chẳng bao nhiêu đâu, chẳng cần nghĩ suy
Tôi còn lại gì nếu mai đây mình gục ngã?
Nếu không thể nói
Thân tôi như đang trôi, trôi, trôi theo âu lo dâng trào, whoa
Tim tôi như đang sôi, sôi, sôi bao ngày qua tôi nung nấu, whoa-oh-oh
Đời bao nhiêu hiểm nguy, cứ để chị lo hết đi
Xưa nay vẫn vậy thôi, vẫn vẹn nguyên có khác chi
Tôi còn lại gì nếu không như kỳ vọng đó?
Có ai thấu được?
Ở tận sâu phía trong
Thời gian lặng trôi, tôi chỉ mong sao đời thăng trầm, ta luôn vượt qua điều tăm tối
Ở tận sâu phía trong
Ngoài khơi con tàu kia chưa hình dung về nơi tảng băng ngăn lối
Ở tận sâu phía trong
Chẳng biết tôi có đi đến nơi hoặc rằng có lúc lại đánh rơi?
Cuộc đời từ giờ về sau, bao nhiêu giông bão
Rồi có đang cuốn đi hết bao thứ yêu quý ta cố giữ lấy?
Chợt thấy
Nếu ta được bay, cứ dang vòng tay
Mãi lắng lo chi bằng tâm hồn này, nhẹ nhàng bao nồng say
Chút yên bình thoáng thôi, hạnh phúc như mây trời
Vậy cớ sao ta ngồi, vì nỗi lo trên đời
Thật vô hình, tự giam mình
Vì tôi nguyện sẽ mang
Nặng trên đôi vai tôi, không, không, tôi sẽ không kêu gào, whoa
Nặng trên hai tay tôi, nghiêng nghiêng, bao ngày qua ai thấu? Whoa-oh-oh
Thôi quan tâm làm chi, cứ để chị lo hết đi
Bao năm tôi chỉ mong sao gia đình chẳng cần nghĩ suy
Gánh bao nhiêu ưu phiền mà tấm khiên kia chẳng vỡ
Chưa bao giờ nhưng
Thân tôi như đang trôi, trôi, trôi theo âu lo dâng trào, whoa
Tim tôi như đang sôi, sôi, sôi bao ngày qua tôi nung nấu, whoa-oh-oh
Người luôn tin ở tôi nên cần gì phải nghĩ suy
Thay cho tôi bao năm qua, liệu người có khác đi?
Tôi còn lại gì nếu đôi vai này vụn vỡ?
Không bao giờ vỡ!
Không bao giờ tôi đánh rơi!
Credits
Writer(s): Lin-manuel Miranda
Lyrics powered by www.musixmatch.com
Link
© 2024 All rights reserved. Rockol.com S.r.l. Website image policy
Rockol
- Rockol only uses images and photos made available for promotional purposes (“for press use”) by record companies, artist managements and p.r. agencies.
- Said images are used to exert a right to report and a finality of the criticism, in a degraded mode compliant to copyright laws, and exclusively inclosed in our own informative content.
- Only non-exclusive images addressed to newspaper use and, in general, copyright-free are accepted.
- Live photos are published when licensed by photographers whose copyright is quoted.
- Rockol is available to pay the right holder a fair fee should a published image’s author be unknown at the time of publishing.
Feedback
Please immediately report the presence of images possibly not compliant with the above cases so as to quickly verify an improper use: where confirmed, we would immediately proceed to their removal.