Souls

Tại một vùng đất ngày xưa, vốn lâu năm là thuật luyện kim
Nhưng mất mát triền miên khiến nơi đây như không gian riêng biệt
Vì lời đồn có nhà vua tính ganh đua về sự giàu sang.
Thắp đuốc dọc hành lang nên chắc như đinh là nơi đây giấu vàng

Bờ tường dày có cầu thang vẫn thay hoa vào mùa xuân
Ở đó có vài tù nhân thoát ra đi xung quanh khu rừng
Đường vào có người canh với cung tên và chùy cầu gai
Chốt trên tầng lầu hai, sống bao năm bên trong lâu đài

Ngoài trời bức màn đêm vừa trút cơn mưa vào đoàn hành quân
Và bộ giáp họ mặc màu đen, trong sách ghi là những tay thanh trừng
Vùng đầm lầy đón bình minh là lúc yêu tinh thường nguỵ trang
Nhưng lại thách thức người thợ săn, dấn thân cho đôi chân phiêu lưu huy hoàng

Bài học này, kỳ đà mọc tay, chim bay lên thành lốc xoáy
Vàng tràn đầy, vùi lấp hàng cây, trông như đang ban ngày
Rồng già và cánh đồng hoa, rơi ra bông hoa cùng lông lá
Dù đồng hành cùng những buồn đau, thế giới luôn muôn màu

Hành trình sáng và đêm, mặt trời cứ đi qua một vòng hành tinh
Mọi thứ trên đường còn in dấu chân xưa xung quanh mình
Rừng dàn thành hàng rất là cao, tòa tháp vươn lên như là nhà lao
Nhìn ngắm muôn ngàn vì sao, binh lính nơi đây hay đi ra vào

Độc dược được thấm toàn thân, vắt trên vai là đùi cừu non
Loài rắn gần bờ sông, gai quấn quanh thân, đuôi thu tròn
Đành lòng với phần trăm rủi ro cao là thành công
Và nếu như vào thành trong, phải đi qua khu cánh đồng

Mùa màng vùi lấp thời gian chứng minh cho một thời hoàng kim
Chìm đắm như nhiều đàn chim ở phương xa bay sang tìm
Rồng và cánh đồng hoa, gió ngân nga thành dàn đồng ca
Vùng đất trung thành vì nhà vua lúc xông pha hay khi ông già

Bài học này, kỳ đà mọc tay, chim bay lên thành lốc xoáy
Vàng tràn đầy, vùi lấp hàng cây, trông như đang ban ngày
Rồng già và cánh đồng hoa, rơi ra bông hoa cùng lông lá
Dù đồng hành cùng những buồn đau, thế giới luôn muôn màu

Một mình với hành trang là vuốt, răng nanh từ rồng, cọp, chim
Đè nát bất kỳ hợp kim, cắn đôi khiên, ăn con thuyền
Làng gần bờ hồ có người đang sống trong khu hầm gần giàn khoan
Bàn tán số vàng được mang lúc lang thang ngang khu hoang tàn

Người thợ giày với thợ xây viết thơ hay như là thợ may, uh
Phép thuật từ vần câu cứu bao nhiêu sinh linh bơ vơ này
Đoàn người giáp màu đen, khắc hoa văn, bọc rìu bằng da
Tiến tới từ xa, một nhóm băng ra sau căn nhà

Đền thờ trở thành nơi mở giao tranh vì cuộc hành hương
Một luồng sáng rọi vào trăng, đưa lối sao băng rơi quanh vườn
Trời gầm, sét và băng quét qua ngang không còn một ai
Bài hát về ngày mai như viết lên thêm vài nốt dài

B-bài học này, kỳ đà mọc tay, chim bay lên thành lốc xoáy
Vàng tràn đầy, vùi lấp hàng cây, trông như đang ban ngày
Rồng già và cánh đồng hoa, rơi ra bông hoa cùng lông lá
Dù đồng hành cùng những buồn đau, thế giới luôn muôn màu



Credits
Writer(s): Tran Son Dat
Lyrics powered by www.musixmatch.com

Link